Hình thành Hoàng_triều_Cương_thổ

Quốc trưởng Bảo Đại, 1953

Ngày 30 tháng 5 năm 1949 người Pháp trao quyền quản lý vùng Cao nguyên Trung phần với Xứ Thượng Nam Đông Dương cho Chính phủ Quốc gia Việt Nam. Quốc trưởng Bảo Đại đã tách riêng phần Cao nguyên Trung bộ ra và lập quy chế hành chính đặc biệt có tên là Hoàng triều Cương thổ qua Dụ số 6 ngày 15 tháng 4 năm 1950.[3] Tại vùng này thì Bảo Đại[4] ngoài danh nghĩa Quốc trưởng ra vẫn giữ vai trò Hoàng đế.

Năm tỉnh thuộc Xứ Thượng Nam Đông Dương chuyển giao thành Hoàng triều Cương thổ ở Trung phần là:

  1. Đồng Nai Thượng
  2. Lâm Viên
  3. Pleiku
  4. Darlac
  5. Kontum

Ngoài ra Dụ số 6 còn ấn định một khu vực khác ở Bắc phần gồm các tỉnh sau đây cũng thuộc Hoàng triều cương thổ:[5]

  1. Hòa Bình (Khu Tự trị Mường)
  2. Phong Thổ (Khu tự trị Thái)
  3. Lai Châu (Khu tự trị Thái)
  4. Sơn La (Khu tự trị Thái)
  5. Lào Kay (Khu Tự trị Mèo)
  6. Hà Giang (Khu Tự trị Mèo)
  7. Bắc Kạn (Khu Tự trị Thổ)
  8. Cao Bằng (Khu Tự trị Thổ)
  9. Lạng Sơn (Khu Tự trị Thổ)
  10. Hải Ninh (Khu tự trị Nùng)
  11. Móng Cái (Khu tự trị Nùng)